Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ.Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện.Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi.Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng.Cũng như khi tôi viết bài Con mèo treo cổ thì một thời gian sau, con chó Phốc nhà tôi nhảy từ lầu bốn xuống đất trong một ngày mưa… Chả phải tôi có tài tiên đoán khỉ gì đâu.Tôi vẫn không nói lời nào…Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn.Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.
