Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về.Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.Bác không biết cái sân bóng bạn đến nó dễ chịu đâu.Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.Cả đám trông như những chú ở chợ lao động rỗi việc.Rất rối rắm và hoang mang.Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.