Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào.Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng.Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay.Nàng nằm nhớ người yêu cũ.Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn.Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi.Tôi bắt đầu tập, mỗi máy thử một tí.Có thể phơi phới niềm tin.