Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện.Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước.Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không.Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này.Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn.Chào chị, em cảm ơn, đi ra.Nếu không có một lực đẩy cực lớn.Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán.
