- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai.- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không?- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa.Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.