Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:- Điều gì khiến anh cảm thấy khó xử đến nỗi phải tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên, hỡi anh Rodan? Anh đã thua bạc ư? Hay anh đang túng thiếu? Tôi quen biết anh nhiều năm nay rồi, nhưng chưa bao giờ thấy anh đến gặp tôi để xin ý kiến cả.Nó nằm ở khoảng kinh độ 30, phía trên đường xích đạo, có khí hậu nóng và khô.- Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục.Bên trong con người tôi bỗng trào dâng một sức sống mãnh liệt.Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.- Mỗi năm anh làm việc rất cật lực mà chỉ để dành được một đồng tiền vàng thôi ư?Những đồng tiền cháu tiết kiệm được sẽ là hạt mầm của cây giàu có.Vài ngày sau vào một buổi chiều, Rodan do dự bước vào cửa hàng của Mathon, một người cho vay vàng, buôn bán nữ trang và các loại vải vóc quý.Trong đầu óc của tôi chợt vang lên câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi chôn vùi xác ở xứ sở hoang vu này sao?”