Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao.Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.Lúc đó tôi không có nhà.Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế.Dù chúng ta có thể hơi tí là cười rộ lên.Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó.Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra.Nhưng mọi người thì khác.Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn.
