Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học.Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa.Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm.Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được.- Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời.Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi.May mắn vô tận sẽ thuộc về mi còn ta sẽ triệt tiêu được đối thủ của mình.Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua.