Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống.Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn.Những lợi nhuận nhỏ và chắc chắn vẫn tốt hơn nhiều so với một vụ đầu tư mang lại lợi nhuận lớn nhưng không bảo đảm an toàn.- Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác?- Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua.Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy.Mặc dù cho họ vay không nhiều hơn một hào, nhưng tôi cũng lấy một vật gì đó để làm bằng chứng.Ông nhớ rất rõ, ông và nhiều người khác đang bị xiềng xích và đi đến gần đám ruộng mà họ đang cày.– Cuối cùng thì anh cũng bị đánh gãy xương thôi.- Anh hãy làm ơn nói cho tôi biết đi, anh Godoso! Khi chúng ta tới Babylon, liệu chúng ta có bị bán vào trong những bức tường thành kia không?