Đơn giản vì lúc đó cảm giác tự do, sổ lồng đang tràn ngập.Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong.Mai đi học về phải cạo râu.Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Chẳng có gì đáng bực cả.Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững.Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ.