Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần.Lại nói chuyện đi đá bóng.Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.Ta chỉ muốn trước tiên là qua cơn mệt này.Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn.Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.Người bảo đời là một bát sơri.Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.Một pho tượng im lìm.Tôi tống vào thùng rác.