Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè.Bạn có thể nhảy qua con mương dài gấp hơn hai lần chiều cao của mình.Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật.Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.Nàng nhủ: Chắc là vì ta quá yêu chồng.Chả thằng nào là không biết quay cả.Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ.Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây?
