Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.- Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp?Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.Đã đến lúc cần tìm đến Jones.- Cậu có rảnh không?Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông.Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.