Nhưng truyện bà là truyện thiệt chớ không phải tưởng tượng đâu.Vậy chúng ta hãy chịu sống trong hiện tại vì ta chỉ có thể sống được trong hiện tại thôi.Thế rồi họ kiện nhau và cho tới chết không thèm nói với nhau nửa lời.Trước kia óc tôi quay cuồng, có nghĩ ngợi gì được đâu.Ông liền nói: "Lẽ dĩ nhiên, có ai hề thấy xẻ mạt cưa bao giờ! Làm sao mà cưa, xẻ nó được, vì nó đã vụn như cám rồi! Quá khứ cũng vậy.Mục đích của cuốn sách nầy không phải là nhắc bạn những điều bạn dư biết, mà là giúp bạn thực hành và mỗi lần bạn có quên, thì đã vào chân bạn để nhắc cho nhớ, thế thôi!Bằng cách nào? Bằng cách phỏng vấn những người đã làm nghề ấy từ mười, hai chục hoặc bốn chục năm.Tôi chắc họ cũng chẳng bao giờ nghĩ tới sự ấy.Nhưng về đời sống, đời sống hằng ngày của ông, thì Tolstoi 70 tuổi không khôn hơn Franklin hồi 7 tuổi chút nào.Kế đó, từ từ duỗi thẳng những ngón chân, rồi để cho chúng dãn gân ra.