Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.Không hẳn là sợ mất cho bạn.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian.Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại.Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan.Có tiếng chị út gọi í ới xuống ăn cơm.Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong.Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả.