chúng ta phải có 500 cái.IBM không thể không ngó ngàng đến Đức và nó sở hữuVà, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó.Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời.Rời sân ga, chàng trai đi về khu trung tâm thành phố và sẽ trải qua 11 năm vinh quang lẫn cay đắng.Sự kiện thứ nhất là Watson gặp Jeannette Kittredge, con gái của ông bạn Arthur Kittredge ông chủ của câu lạc bộ những nhà quý tộc Day- ton.Không biết đây là phòng chức năng gì nhưng nó có tấm rèm được cột lại như là một sân khấu đã được mở màn vậy.Đó là thành phố sản xuất xe hơi, sơn và các loại máy cân đo.Sức bán giảm đến 50% là con số kỷ lục trong lịch sử của nó.Theo tác giả Rodgers và tài liệu của IBM, Watson từng làm chủ một cửa hàng bơ sữa chứ không phải hàng thịt.
