Tôi được cái vui là đã tự chủ được mình, đã dùng phép lịch sự để đáp lại một bức thư thô lỗ.Nhưng nụ cười đó phải tan ngay, vì ông giám đốc tiếp tôi bằng lời "bật ngửa" này:Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông.Tôi đáp: "Thưa ông, ông trách rất đúng, tôi có lỗi và không có gì để tự bào chữa hết.Và cha đã cau mày: "Ngay người lên!".Như vậy chẳng hơn ư? Những câu như vầy thiệt là thần diệu: "Tôi có thể lầm được.Nhưng Lee, rất cao thượng, không chịu đổ lỗi cho kẻ khác.Nhưng nguyên nhân kết quả đó là cậu thi hành những quy tắc dạy trong chương này.Khi gặp được những cái ao ước từ lâu đó, khác nào đi giữa bãi sa mạc mà gặp được dòng suối, bà tất nhiên cảm tấm lòng người cháu rể lắm và cho ngay một chiếc xe hơi lộng lẫy.Và bạn có như vậy không?.
