Bác gọi điện giục xuống rồi đấy.Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp.Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Người bảo đời là bể khổ.Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình.Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt.