Trong đám đông con người, lãnh đạo giữ một vai trò nổi bật.Người diễn thuyết biết cách xử sự với đám đông sẽ có thể dẫn dắt họ tùy ý.Không chỉ trong hành động thành viên của đám đông mới lệch ra khỏi cái tôi thông thường của nó.Khó mà tin được rằng, một người thợ mộc kém hiểu biết ở vùng Galiäa trong suốt hai nghìn năm lại có thể trở thành một vị thánh quyền lực vô biên, nhân danh ông ta những nền văn hóa tiêu biểu nhất đã được tạo dựng; cũng khó có thể tin được, một vài bầy người Ả rập rời bỏ vùng sa mạc lại có thể chiếm được phần lớn thế giới Hy lạp-La mã cổ; và cuối cùng là khó có thể nào tin được, rằng ở châu u già cỗi và đã có một trật tự ổn định, một trung úy pháo binh bình thường lại có thể làm được cái việc chế ngự một số lớn các dân tộc và triều đại.Từ những quan sát trên đây có thể rút ra kết luận rằng, đám đông không thông minh hơn một con người độc lập.Những thí dụ kiểu như vậy có thể kể ra không bao giờ hết.Sự diệu kỳ và huyền thoại quả đúng là những trụ cột của một nền văn hóa.Làm thế nào để có tạo nên ấn tượng trong trí tưởng tượng của đám đông? Chúng ta sẽ thấy điều này ngay bây giờ.Môi trường, các hoàn cảnh, các sự kiện phản ánh lại những tác động xã hội nhất thời.Bên trên những quan điểm nền tảng, mà chúng ta đã bàn về quyền lực của chúng, là một lớp những phán xét, ý kiến, ý tưởng, suy nghĩ, chúng liên tục sinh ra và biến đi.
