Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.Trú ngụ trong ấy là đàn cò.Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu.Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà.- Mi nên nhớ viết là một thói quen tự thân vận động.Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình.Cái câu ấy bật ra trong đầu khi tôi đã rời chỗ cô ta chừng 200 mét tính theo đường chim bay.Nhưng tôi không thấy hơi ấm trong trái tim các chú.Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.