Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.Lũ ý nghĩ đã đầy hộp sọ, không muốn vứt đi (có cái quả thú vị, vứt đi cũng phí).Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt.Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp.Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó.Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.Thậm chí, phải viết, phải sống.
