Cố nhiến, đó là một bạt tay vào lòng tự phụ của chàng.Nhưng bấy nhiêu chưa đủ, vì những công việc làm đó gần như máy chạy không phải suy nghĩ, cho nên tôi vẫn lo buồn.Để trấn áp ý tưởng đen tối ấy, tôi đã tự bắt lúc nào cũng vui vẻ, có khi quá vui bất cứ trong trường hợp nào"."Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy".Bà thường ăn mặc giả người nhà quê, mà dò thám cử chỉ của ông cả khi ông đi chơi trong rừng.Một hôm, một đứa bạn gái lớn giựt nón tôi đang đội, đổ đầy nước vào, thành thử chiếc nón hư.Đến đây bà gõ cửa nhà quả phụ một vị chỉ huy thương thuyền là bà Webster.Tại sao vậy? Bởi vì ông vẫn mơ tưởng một diễm ảnh cao xa.Ngồi trong xe, tôi không ngớt tụng niệm: "Thượng Đế muốn sao con chịu vậy".Mà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia!