Về điểm đó, tôi không cho rằng một thất bại vẻ vang lại hơn một thành công nho nhỏ.Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân.Nhưng bạn đừng thất vọng.tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.Không có gì so sánh với nó được.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.Vật gì cũng xét với tinh thần đó thì đâu đâu ta cũng thấy cái đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Có thể nói rằng cảm giác luôn luôn ngóng trông, mong mỏi đó, hễ sống thì phải có, không thể tách nó ra khỏi đời sống được.Thưa bạn, thì bạn cứ bắt đầu đi.