Ta cũng được đi câu.Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi.Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán.Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm.Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng.
