Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng.Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào.Nhưng thấy cũng hay hay.Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả.Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi.Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê.Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.
