Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế.Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.Con mèo nằm trên nóc tivi.Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá.Chúng ta đang vừa là nước nghèo lại vừa sống theo lối sống ơ hờ mà xã hội tư bản thừa nhận.Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.Chắc mẹ không đi được một mình.Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục.Cái này họ cũng nhầm.