Cái chính nằm ở sự tự điều chỉnh.Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có.Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Những thứ đáng ghét nhất.Với đời người, ngắn lắm.Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó.Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ.Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả.Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.
