Và sự yên bình lâu dài sẽ không đến nữa.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.(Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ.Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này.Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.Và dù thế nào, nó vẫn toát ra sự vô thức trong hoạt động viết có ý thức.Trẻ con hay người lớn.Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra.