Chương một - Trong một cuộc tranh biện không có người thắng kẻ bạiRồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết.Ông xin một ân huệ, một ân huệ mà người kia vui lòng cho, vì xin như vậy là tỏ ra một cách khéo léo rằng ông khâm phục người đó có tài cao học rộng.Cha ngửng lên, giọng bất bình hỏi: "Cái gì?".Thường thường một trăm bức thư mới được một bức trả lời.Thân mẫu tôi không thích nó".kỵ binh tới trễ quá v.Roosevelt biết rằng một trong những cách chắc chắn dễ dàng và công hiệu nhất để làm cho một người vui lòng và nhớ tên họ người ấy và tỏ cho họ thấy rằng họ quan trọng.ÔNg đã sớm hiểu bài học đó.Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày.