Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng.Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi.Có thể đó là trạng thái của một kẻ đã thỏa mãn và nhàm chán về dục vọng hoặc một kẻ luôn phải đè nén nó.Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh.Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?.
