Anh đã đến và hỏi: Em thử đoán xem anh sắp nói gì nào? Anh đã tính chuyện đó suốt mấy ngày.Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì.Mình không bao giờ thả.Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện.Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…).Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt.Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất.
