Hạnh phúc do tâm khảm chứ không do ngoại giới.Ba tôi gần thành người lý tưởng mà Aristote đã tả một người đáng được sung sướng nhất.Có người mắt long lanh vết lệ.Giai đoạn thứ nhất: Tôi can đảm phân tích tình thế một cách ngay thẳng và tự hỏi nếu thất bại thì kết quả tai hại nhất sẽ ra sao?Một sáng kia, tôi đến Ngân hàng Thương Mại và Kỹ nghệ để vay một số tiền nhỏ làm lộ phí tới Kansas City, tìm việc làm.Sách giá bốn Mỹ kim.Như ông Walt Witman, tôi "thấy thắc mắc về các câu hỏi đột ngột, tò mò nổi ở trong lòng".Chúng tôi tưởng lối văn ấy phải là lối văn của thế kỷ thứ 20 này.Nhưng đến năm 71 tuổi thì bà nghèo khổ - không còn đồng nào hết.Stanton, Bộ trưởng Bộ chiến tranh, một hôm bất bình, bảo ông Lincoln là "một thằng điên".