Người bảo đời là một bát sơri.Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Nếu bạn nhớ không nhầm thì giấc mơ vừa rồi có đến bốn, năm tầng.Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua.Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.Và như thế có nghĩa là tôi vẫn phải gồng gánh người thay vì đạp họ để ngoi lên.Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn.
