Lời bình của Rogers là tiếng chuông cảnh báo về thực trạng đáng buồn hiện nay.Sống mà không có mục tiêu như thể đi du hành mà không có đích đến.Đó chính là sử dụng thời gian một cách tối ưu.Ông đã nỗ lực hết sức để tự hoàn thiện mình, luôn nhắc nhở mình là phải nhìn vào những khía cạnh tích cực của người khác và một mực nói về những ưu điểm mà tôi biết về mọi người.Trong mỗi chúng ta, thói quen chiếm một vị trí quan trọng.Cậu bé phải chịu những đau đớn về thể xác suốt 11 năm và mất năm 14 tuổi, còn cha mẹ cậu không bao giờ quên được những mất mát tinh thần đó.Giả sử bạn có một công việc đòi hỏi mất khoảng 2 giờ đồng hồ để làm và cần phải hoàn tất trước thứ Năm tới.Và thế là, khả năng của chúng ta vẫn bị chôn vùi.Thầy dạy môn sử của tôi rất yêu thích Abraham Lincoln và dường như biết mọi điều về ông.Biết được đích đến, chúng ta có thể sẽ thấy rõ viễn cảnh tương lai.
