Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái.Con sông trước mặt thật xanh và êm.Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn.Bác bảo: Bao giờ có cái bằng, lấy vợ thì bác mới cho về.Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác.Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ).Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.
