Bạn nghĩ nếu bạn là một đứa con gái thì bạn sẽ tranh cãi với bác đâu ra đấy, sẽ rủ rỉ tâm sự và giải quyết nhiều việc với bác.Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần.Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng.Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.Mong ông chỉ nói những điều cần nói.Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.Không gì tự nhiên sinh ra.