Họ ngồi xe máy phóng qua các miền trong xứ văn chương với mỗi mục đích là đi tìm cảm xúc mới.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Rồi ta tự bào chữa là không có thì giờ, rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ thôi.Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.Vậy nhất định không được đọc báo trên xe! Thế là đã để dành được 45 phút rồi đấy nhé!Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được.Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó).
