Chỉ là trò chuyện nhẹ nhàng trước khi đi ngủ thôi.Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng.Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.Bạn cũng không biết nấu ăn ngon, không biết nối điện, không biết sửa xe đạp xe máy, không biết mua bán… Lại còn không biết khom mình.Khi ấy, mọi người ngồi ăn trước cửa, hóng gió.Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.
