Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc.Bác hỏi: Sao con không đi học.Đằng này… Mẹ kiếp! Sao mà mình bình thản quá.Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó.Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi.Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều.Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa.Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo.Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.