Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.Từng trang, từng trang…Mà hạnh phúc nhiều lúc chỉ đến sau khi dũng cảm nhả ra những cơn đau cay xè phổi.Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa.Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó.Tôi không khoái trò ăn vạ, giả điên.Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm.Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được.Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra.
