Úi chà! Chơi trò này tí đã chán.Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.Đây là một sự tham lam.Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết.Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt.Lăn về đâu? Mình chẳng biết.18 tuổi là được tự do.Chúng thường là những việc vô danh và ít ai để ý thống kê.Bạn còn phải sống dài dài.Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên).