Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau.Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo.Em sẽ thôi là một sinh linh.Người giàu làm khổ người nghèo, người nghèo cũng làm khổ người giàu.Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm.Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ.
