Đó chính là một phần của cuộc sống hàng ngày.Người ta dạy chúng ta làm những cái họ bảo chúng ta làm cho đến thời gian thích hợp- khi chúng ta được phép để bảo những người khác điều mà họ phải làm.Nói chung, cái chúng ta đạt được, không phải là cái chúng ta xứng đáng mà là cái chúng ta mong đợi.Ngay cả trong những điều kiện tốt đẹp nhất thì sự thay đổi như vậy vẫn phải mất thời gian.trong khi người khác sẽ phủ nhận nó.Khi điều này xảy ra, tuy nhiên, những mối đe doạ phải được xác định một cách thực tế.Có lẽ những kỷ niệm về «những gì đã qua» thường không mang tính xây dựng.Ngoài vai trò của một người tiêu thụ, ý tưởng rằng người già còn có chút gì hữu ích để đóng góp cho xã hội hiếm khi được chú ý tới.Chúng ta mong mỏi sự an toàn do những ảo tưởng đẹp đẽ của tuổi trẻ mang tới.Cuộc sống đầy những sự không chắc chắn và những thảm hoạ ngẫu nhiên.