Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào.Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Không có chim non ở trong.Bây giờ, hãy trở lại là bạn.Nó phiêu lưu trên khuôn mặt nàng và sẽ sàng dừng lại ngay trên bờ môi.Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.