Vào thời điểm của mình Watson đã đi liên tục từ nhà máy đến văn phòng để tìm những nhân viên tài năng.000 người vào năm 1943 hai năm trước khi thảm họa phát-xít được chặn đứng.Khi đó Watson đã nói đến một cái gì đó gọi là xử lý dữ liệu, điều mà không gây ra một ấn tượng nào với tôi và người nghe, vì chẳng ai quan tâm và không ai biết gì về nó.Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa.Những ai ưa thích kỹ năng và ứng dụng nghệ thuật quản trị có lẽ chờ đợi nhiều từ câu chuyện Watson làm ra gã khổng lồ của thế giới như Time đã gọi IBM vào năm 1982.Nửa cuối thế kỷ XX, nếu không có chiến tranh và chống chiến tranh, có lẽ cảm hứng lớn nhất của con người là máy tính.một nguyên lý vĩnh viễn không bao giờ hết nợ mà chỉ có nợ nhiều hơn.Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy.trả lại chỗ làm còn nhiều hơn khi cắt giảm.Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn.