Họ ngồi xe máy phóng qua các miền trong xứ văn chương với mỗi mục đích là đi tìm cảm xúc mới.Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Bạn lại còn số vốn vĩ đại là 44 giờ từ 3 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2 nữa (Bên Anh nghĩ cuối tuần như vậy).Tôi la lớn lên như vậy.Nhưng khi bạn sửa soạn đi xem ca kịch (nhất là lại đi với một mỹ nhân) thì bạn làm ra sao? Bạn chạy ra thị xã hớt tóc, rồi lên xe về nhà; bạn gắng sức nghe hát bốn giờ, nếu không nói là năm giờ bạn đưa mỹ nhân về nhà nàng rồi về nhà mình.Còn trong trường hợp trung bình thì tôi khuyên bạn nên lập chương trình cho sáu ngày một tuần thôi.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Bạn có thể học những điều căn bản để hiểu âm nhạc.