Đúng, sao lại không nhỉ! Và khi bạn đã nghĩ được như thế thì sau đó bạn sẽ thấy rằng "Đúng thế, mình làm được.Nếu đồng nhất bản thân với "vai diễn" và để cho hạnh phúc của chúng ta phụ thuộc vào nó thì khi chuyển sang "vở kịch" khác, chúng ta sẽ cảm thấy căng thẳng và sợ hãi.Tôi nghĩ về dạ dày tôi.Có một nghịch lý là khi ta không cố chiếm giữ, ta lại nhận được mọi thứ.Sợ hãi đơn giản chỉ là thiếu hiểu biết.Chúng ta phải phấn đấu.Tôi cho phép tất cả các cơ trong dạ dày tôi thư giãn và tĩnh lặng.Cơ thể tôi trở nên nhẹ nhàng không trọng lượng.Ta có thể cảm thấy người khác vô ơn, không biết suy nghĩ hay thậm chí ích kỷ, nhưng vấn đề thật sự là ta không nhận ra những toan tính ích kỷ của riêng ta.Trish Summerfield, Frederic Labarthe, Anthony Strano
