Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis.Ý muốn làm được việc gì ngoài chương trình đã ấn định là ý muốn chung của những người có một tâm hồn khá!Và cũng không có hình phạt.Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Nhưng khi bạn sửa soạn đi xem ca kịch (nhất là lại đi với một mỹ nhân) thì bạn làm ra sao? Bạn chạy ra thị xã hớt tóc, rồi lên xe về nhà; bạn gắng sức nghe hát bốn giờ, nếu không nói là năm giờ bạn đưa mỹ nhân về nhà nàng rồi về nhà mình.Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Đó là một trong những câu mà ai nấy đều thuộc, đều biết giá trị, nhưng chỉ những người thông minh nhất mới đem áp dụng.