Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó.Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia.Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm.Nhưng bác nói: Bật dậy nào.Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình.Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng.Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố.Điều đó, từ chính những người thân thiết nhất, tạo trong ta cảm giác hụt hẫng, đánh mất nhiều niềm tin vào trí tuệ cũng tấm lòng quan tâm thực sự đến nhau để đạt đến sự thấu hiểu của loài người.
