Không trễ muộn gì hết.Họ có tâm tình còn biết mình có tâm tình, phân tích những tâm tình, coi tại sao mình buồn giận, thương ghét thì không.Ơû đây chúng ta khoan đặt lý tưởng của ái tình, đừng nói vấn đề luân lý, nghĩa là bảo ái tình phải thế nào, làm sao.Họ không ghét đâu, họ đang tìm kiếm những đối tượng yêu thương khác.Lấy bông hường xẻ ra nhỏ rải lên tóc quăn rồi đi chơi tự nhiên.Họ không còn muốn làm gì cả.Đại để một bà mẹ hiền có thể thân mật nói: con, để mẹ nói con nghe những điều cao cả nầy nghe.Tâm hồn họ là một cánh rừng hiểm bí khó ai hiểu được.Rồi khi thèm khát nhục lạc mà bất kể lương tâm nữ thì người ta ngần ngại gì mà không đem các mánh lới cáo già để lường gạt.Họ không phải nguôi tình yêu mẹ, nhưng bây giờ họ không còn đem hết tâm hồn vào sự quyến luyến bên gối mẹ như lúc còn măng.
